Sản xuất Trước_ngày_em_đến_(phim)

Phát triển

Jojo Moyes trực tiếp chắp bút chuyển thể tiểu thuyết Trước ngày em đến của mình lên màn ảnh rộng

Tháng 1 năm 2013, Metro-Goldwyn-Mayer có được bản quyền màn ảnh cho cuốn tiểu thuyết Trước ngày em đến của Jojo Moyes.[12] Nữ tác giả chia sẻ trước đó vào thời điểm ngay sau khi tờ The New York Times viết một bài đánh giá tích cực về cuốn sách của bà, đã có "12 studio phim và hãng sản xuất gõ cửa nhà tôi [để thương lượng bản quyền màn ảnh]".[13] Tháng 10 năm 2013, bộ đôi từng đồng biên kịch cho nhiều tác phẩm điện ảnh lãng mạn là Scott NeustadterMichael H. Weber được Metro-Goldwyn-Mayer lựa chọn để chắp bút cho bộ phim dựa trên một bản nháp có sẵn của Moyes; trong khi đó Karen Rosenfelt gia nhập đoàn làm phim với tư cách nhà sản xuất.[14] Tháng 4 năm 2014, Thea Sharrock, vốn được biết đến với vai trò chỉ đạo các vở kịch sân khấu, chính thức được công bố giữ vị trí đạo diễn bộ phim, biến đây trở thành tác phẩm điện ảnh đầu tiên của cô.[15] Tại thời điểm nhận kịch bản cho bộ phim, Sharrock chưa đọc cuốn tiểu thuyết gốc nhưng liền bị thu hút bởi các nhân vật cũng như chuyện tình và chất Anh đặc trưng của tác phẩm, nên đã lập tức nhận lời chỉ đạo bộ phim chuyển thể.[9][11] Cô mô tả kịch bản mà mình nhận được là hoàn toàn khác so với những tác phẩm phim lúc bấy giờ khi "kết hợp được cả yếu tố nhẹ nhàng và nghiêm trọng trong một câu chuyện tình".[9] Trước khi bản nháp cuối được Neustadter và Weber hoàn thiện,[15] Moyes cùng Sharrock dành khoảng một năm viết kịch bản, từ tháng 3 năm 2014 cho đến khi bộ phim bấm máy, dưới hình thức gặp mặt hoặc qua email.[16] Trong quá trình này, Sharrock thừa nhận bản thân là người hay tham khảo cuốn sách hơn cả tác giả của nó, bày tỏ sự thán phục khi Moyes không bị giới hạn bởi cuốn tiểu thuyết và cởi mở với những phát sinh. Vị đạo diễn nói: "Vì cô ấy hiểu quá rõ các nhân vật nên tôi không bao giờ phải lo mình sẽ đi sai đường trong việc lựa chọn lời nói hay hành động cho nhân vật". Với Moyes, Trước ngày em đến không chỉ là cuốn sách đầu tiên của bà được chuyển thể lên màn ảnh rộng mà đây cũng là lần đầu bà thử sức với công việc viết kịch bản.[10] Ngoài Sharrock và Moyes, một số vị trí chủ chốt trong đoàn làm phim đều do nữ giới đảm nhiệm, trong đó có hai nhà sản xuất Rosenfelt và Alison Owen, còn Sue Baden-Powell giữ ghế giám đốc sản xuất.[17] Sharrock cho rằng sự áp đảo này là một điều tình cờ mà cô hy vọng rằng có thể "mang lại sự thay đổi".[8]

Tuyển vai

Ngày 2 tháng 9 năm 2014, báo chí đưa tin Emilia ClarkeSam Claflin sẽ góp mặt trong bộ phim. Cả hai đều đánh bại nhiều ứng cử viên để có được vai chính, trong đó Clarke đã vượt qua hơn 300 người.[13][18] Ý thức được chất Anh đặc trưng của cuốn tiểu thuyết gốc, Sharrock đặc biệt nhấn mạnh vào việc giao vai chính cho các diễn viên người Anh.[13] Cả vị đạo diễn và Moyes đều cho rằng việc tìm một diễn viên có thể hoá thân vào nhân vật Lou là khó hơn cả so với các vai còn lại,[17] với Sharrock gọi đây là một vai diễn khá khác biệt với bất kì nhân vật nào mà cô đã thấy trên màn ảnh trong một thời gian dài. Cô mô tả ở Lou có sự tươi mới, ngây thơ, "rất dễ mến nhưng không theo kiểu ngớ ngẩn hay trẻ con" – một hình tượng dễ bị coi là "hoàn mĩ" quá mức.[11] Dù Clarke là ứng cử viên đầu tiên Sharrock liên lạc nhưng phải đến khi gặp nữ diễn viên tại buổi thử vai, Sharrock mới nhận ra cô là sự lựa chọn hoàn hảo khi hội tụ đủ những tố chất của Lou, đặc biệt là "tính cách ấm áp".[13][17] Clarke đã đọc cuốn sách trước khi nhận vai và ngay lập tức nhận lời chỉ sau khi đọc ba trang đầu của kịch bản.[19] Một số diễn viên là người khuyết tật đã được cân nhắc vào vai Will, tuy nhiên Sharrock giải thích rằng cô "không có nhiều sự lựa chọn" và đây phải là người không chỉ thoả mãn tiêu chí của cô mà còn của cả phía studio phim.[7] Sharrock quyết định trao vai diễn này cho Claflin vì thấy được sự đồng cảm giữa nam diễn viên và nhân vật, cũng như tin tưởng anh có thể lột tả được tâm lý của Will ở cuối phim, cô nói: "Khi chúng tôi mới gặp, cậu ấy đã rất thẳng thắn khi nói rằng nếu mình là Will, cậu ấy cũng sẽ đưa ra quyết định như vậy. [...] Cậu ấy hoàn toàn hiểu nhân vật này và lý do đằng sau những hành động của nhân vật".[11] Cả Clarke và Claflin đều diễn tập với nhiều nam/nữ diễn viên khác ở buổi thử vai,[19] tuy nhiên Sharrock đã nhận ra sự tương tác "tuyệt vời" giữa hai diễn viên chính, còn Moyes đã rơi nước mắt sau khi xem băng ghi hình họ diễn tập một cảnh quay quan trọng.[13] Hai diễn viên chính dành nhiều thời gian để chuẩn bị cho vai diễn của mình.[13] Clarke đã nghiên cứu các diễn đàn dành cho những người chăm sóc bệnh nhân, còn Claflin gặp mặt và trò chuyện với nhiều bệnh nhân khuyết tật và người nhà của họ cũng như các chuyên gia y tế trên phim trường, đồng thời cũng theo dõi các blog cá nhân, xem nhiều video YouTube và phim tài liệu có liên quan đến khuyết tật, trong đó có tập phim tài liệu Terry Pratchett: Choosing to Die của đài BBC Scotland về đề tài trợ tử.[19][20] Nam diễn viên cũng đã trải qua ba tháng luyện tập thể chất với chế độ ăn nghiêm ngặt và giảm 18 kg để thể hiện tốt nhất sự thay đổi của Will trước và sau tai nạn.[21]

Ngày 24 tháng 3 năm 2015, Stephen Peacocke được thông báo sẽ vào vai y tá của Will, Nathan.[22] Để chuẩn bị cho bộ phim, anh cùng Claflin và Sharrock dành thời gian nghiên cứu về ảnh hưởng của liệt tứ chi và trò chuyện với các bệnh nhân mắc chứng chấn thương tủy sống.[7] Jenna ColemanCharles Dance gia nhập dàn diễn viên vào ngày 2 tháng 4 năm 2015,[23] còn Janet McTeer tham gia vào bộ phim một tuần sau đó.[24] Sharrock tiết lộ McTeer là sự lựa chọn đầu tiên của cô cho vai mẹ của Will, còn Dance được tuyển khi vị đạo diễn cần tìm một diễn viên có chiều cao tương ứng để vào vai người chồng bên cạnh McTeer.[16] Sự góp mặt của các diễn viên Brendan Coyle, Matthew Lewis, Samantha Spiro, Vanessa KirbyBen Lloyd-Hughes được công bố vào ngày 10 tháng 4 năm 2015.[25]

Chuyển thể

Việc giữ được tinh thần của cuốn tiểu thuyết vào trong phim là một điều quan trọng với Sharrock, đặc biệt là bản chất của các nhân vật.[13] Cô cũng đặc biệt nhấn mạnh vào việc giữ nguyên bối cảnh ở Anh của cuốn tiểu thuyết khi chuyển thể nó lên màn ảnh, bởi theo vị đạo diễn, kiểu phân chia tầng lớp xã hội "cổ hủ" đậm chất Anh là yếu tố chi phối câu chuyện cũng như các nhân vật, đặc biệt là cách Will và gia đình anh đối mặt với nỗi đau.[11] Tuy nhiên, để giữ lại được những giá trị cốt lõi nhất làm nên các nhân vật và để tạo ra sự cân bằng giữa hài kịch và bi kịch, cũng như giữa câu chuyện tình yêu và các vấn đề gây tranh cãi,[13] vài chi tiết đáng chú ý trong tiểu thuyết đã không được xuất hiện trên phim. Một trong số đó là kí ức của Lou về việc bị một nhóm đàn ông quấy rối tình dục nhiều năm về trước. Moyes tiết lộ kịch bản đã được sửa đi sửa lại nhiều lần trong vòng sáu tháng và đoàn làm phim đã thử nhiều kỹ thuật tường thuật khác nhau như kể trực tiếp hay hồi tưởng lại, nhưng cuối cùng họ quyết định loại bỏ cảnh này để tránh "làm mất cân bằng bộ phim",[17] còn Sharrock cho rằng nó sẽ "làm thay đổi hướng đi" cũng như biến tác phẩm trở thành bộ phim "xoay quanh cô gái hẳn đã từng bị cưỡng hiếp trong một mê cung và những gì xảy ra sau đó chỉ là phụ."[26] Nhân vật em gái của Will không có mặt trong phim vì cô "không đóng góp gì nhiều cho cốt truyện"[17] và Sharrock cảm thấy sự có mặt của cô "có chút gì đó sai sai", đặc biệt là cảnh ở trung tâm trợ tử.[10] Ban đầu, vị đạo diễn cho rằng chi tiết cha Will ngoại tình là một khía cạnh quan trọng trong cuộc đời của nhân vật và cho thấy "sự phức tạp của cuộc sống", nên đã cho ghi hình, nhưng cuối cùng lại quyết định loại bỏ vì nhận ra nó là một tình tiết "ngáng đường",[10] đồng thời cũng để khán giả không bị xao nhãng và tập trung hơn vào câu chuyện giữa Lou và Will.[17] Một số thay đổi nhỏ khác có thể kể đến như trong phim, Will 31 tuổi,[27] còn phiên bản tiểu thuyết của anh 35 tuổi; hay bộ phim chủ yếu được kể dưới góc nhìn của Lou chứ không có sự thay đổi như trong cuốn sách.[28] Ngoài ra, Lou không tham gia vào một nhóm chat về liệt tứ chi và không có một hình xăm đôi với Will, cũng như không chuyển vào sống cùng anh hay Patrick giống như trong tiểu thuyết. Patrick cũng không tiết lộ cho báo chí về việc Will tìm đến trợ tử khiến Lou và nhà Traynor gặp nhiều rắc rối như trong cuốn sách.[29]

Gọi việc giữ kết thúc của phim giống như trong tiểu thuyết là "dũng cảm", Sharrock cho rằng đây là một cách làm "thú vị hơn" khi trung thành tuyệt đối với cuốn sách. Cô nói: "Thay đổi cái kết sẽ là một cách làm dễ dàng quá mức."[30] Moyes chia sẻ rằng cô không muốn phim có kết cục "sướt mướt đậm chất Hollywood",[31] còn Sharrock bày tỏ sự trân trọng khi hai hãng sản xuất bộ phim là Metro-Goldwyn-Mayer và New Line Cinema không bao giờ yêu cầu họ thay đổi cái kết theo hướng Hollywood.[32]

Trang phục

Xuyên suốt bộ phim, Lou đã thay khoảng 50 trong số 72 bộ trang phục được chuẩn bị cho nhân vật.[13][33] Một thời gian dài trước khi bộ phim bắt đầu ghi hình, nhà thiết kế từng được đề cử giải BAFTA Jill Taylor đã gặp mặt Moyes để thảo luận về những gì nữ tác giả kiêm biên kịch muốn có trong tủ đồ của Lou,[13] thứ mà bà mô tả là "cách cô ấy thể hiện cá tính của riêng mình" chứ không phải là để "thu hút sự chú ý".[17] Cách Lou ăn mặc được Taylor lấy cảm hứng từ chính những cô gái London với phong cách độc đáo, tự tin.[34] Nhà thiết kế tìm cho Lou những trang phục lạ, đầy màu sắc[35] nhưng cũng không "làm [khán giả] xao lãng khỏi mạch cảm xúc của bộ phim." Tủ quần áo của nhân vật chủ yếu là những món đồ vintage giá rẻ mua tại các cửa hàng từ thiện và các chuỗi cửa hàng như Matalan, PrimarkTK Maxx,[13][17][34] ngoài ra vài món là của chính Taylor và đội ngũ của bà. Taylor cũng cho rằng những đôi giày phong cách leprechaun hiệu Irregular Choice mà Lou mang rất quan trọng trong việc xây dựng nhân vật có ước muốn học thời trang này.[35] Bộ trang phục mà theo Moyes là "thực sự đắt tiền" và "đảm bảo yêu cầu gây ấn tượng mạnh với khán giả" là chiếc đầm đỏ vải lụa grosgrain do Taylor thiết kế riêng cho Lou, bên cạnh bộ váy hoa màu xanh cô mặc đi đám cưới.[17][34] Để khắc hoạ một Lou trang trọng hơn thường ngày khi lần đầu "cố hoà nhập vào thế giới của Will", Taylor thiết kế bộ đầm màu đỏ dựa trên những chiếc váy dạ hội thập niên 1950.[34] Bà chọn cho Will những bộ quần áo thoải mái nhưng vẫn toát lên sự sang trọng, cho rằng "thế giới của Will vốn toàn là màu xám, xanh navy, be và nâu, những tông màu trầm", nhưng khi anh bắt đầu để tâm đến Lou và cuộc sống xung quanh, trang phục của anh trở nên sống động hơn.[35] Sharrock dành lời khen cho những đóng góp của Taylor và đội ngũ của bà, tiết lộ họ dành riêng một căn phòng treo đầy những bức ảnh các loại trang phục, tráo đổi và kết hợp chúng để chọn ra trang phục cho Lou trong từng cảnh quay nhất định. Họ cũng theo dõi sát sao tiến trình thay đổi trong tủ đồ của Lou, với Sharrock cho rằng khi Lou đặt chân đến Paris, "cô ấy đã đạt đến một ngưỡng nhất định của sự tinh tế, điều đã được lên kế hoạch tỉ mỉ trong suốt hành trình của nhân vật."[16]

Ghi hình và biên tập

Clarke và Claflin cùng một số diễn viên phụ của Trước ngày em đến bắt đầu diễn tập bốn tháng trước khi bộ phim chính thức bấm máy, một khoảng thời gian chuẩn bị dài hiếm có trong điện ảnh nhưng là điều mà Sharrock vẫn luôn tiến hành khi đạo diễn các vở kịch sân khấu. Cô cho rằng làm như vậy đã giúp các diễn viên hiểu rất rõ mọi cảnh quay và dễ dàng thích nghi với những thay đổi trong kịch bản. Trong khoảng thời gian này, hai diễn viên chính đều không vướng vào lịch ghi hình nào khác nên họ cùng Sharrock và Moyes thường xuyên gặp mặt để trao đổi với bên studio phim, diễn tập các cảnh, thảo luận về lời thoại và đặc biệt là tập sử dụng chiếc xe lăn. Đôi khi vị đạo diễn cũng mời Clarke và Claflin đến nhà dùng bữa tối để cùng thảo luận về các nhân vật và bộ phim.[11][13][19] Trước ngày em đến bắt đầu ghi hình vào tháng 4 năm 2015 và đóng máy vào ngày 26 tháng 6 cùng năm.[36][37] Bộ phim được quay tại nhiều địa điểm khác nhau trên khắp nước Anh, trong đó thị trấn Pembroke, xứ Wales là nơi ghi hình chủ yếu. Lâu đài Pembroke, nơi quay các cảnh ngoại thất của trang viên nhà Traynor,[38] được Sharrock lựa chọn vì cô muốn tái hiện sự khác biệt về nơi ở của những người sống trong cùng một khu vực và nhấn mạnh vào yếu tố tầng lớp xã hội.[7] Toà dinh thự nằm bên trong lâu đài – nơi ở của gia đình Traynor, được quay tại tu viện WythamOxfordshire. Một số địa điểm lịch sử khác được đoàn làm phim lựa chọn là trang viên Chenies, Buckinghamshire – bối cảnh cho đám cưới, và trường đua ngựa Sandown ParkEsher, Surrey. Những cảnh bên ngoài nhà Lou được quay tại thị trấn Harrow, London.[38] Nếu như chuyến du lịch lãng mạn trong tiểu thuyết diễn ra ở Mauritius thì đảo quốc này đã được đoàn làm phim thay thế bằng đảo MallorcaTây Ban Nha, với Sharrock mô tả rằng nơi này "phải tạo cảm giác rằng Lou đã cố hết sức mình vì Will." Đoàn làm phim không thay đổi những địa điểm ở Paris được đề cập trong tiểu thuyết, bao gồm quảng trường Dauphinecầu Alexandre-III, nơi mà theo Sharrock là "để khán giả có thể thực sự xả hơi và trông đợi vào nhiều điều trong tương lai, cái mà có lẽ sẽ không xảy ra nếu hai nhân vật chính chưa từng gặp gỡ".[7][39]

Clarke chia sẻ cô không gặp khó khăn trong việc vào vai Lou vì sự tương đồng giữa cô và nhân vật.[19] Ở chiều ngược lại, Claflin gọi đây là vai diễn thử thách nhất mà anh từng đảm nhiệm, thừa nhận rằng anh không lường trước được những yêu cầu về mặt thể chất mà vai diễn đòi hỏi: "Tôi phải hoàn toàn bất động và sử dụng các bắp cơ mà mình không quen dùng để điều khiển cơ thể vào một vị trí nhất định, cứ thế trong vòng nhiều giờ." Tuy nhiên, để đi cùng nhân vật trên hành trình xúc cảm còn là một thử thách khó khăn hơn nữa với Claflin khi Will có thế giới quan mà anh cảm thấy "hoàn toàn xa lạ", cũng như anh không thể diễn tả cảm xúc của nhân vật bằng hành động mà chỉ được thông qua lời nói và biểu cảm khuôn mặt.[20][40][41] Claflin tiết lộ đây là lần đầu anh thực hiện những cảnh khóc mà không cần đến sự trợ giúp của các loại đạo cụ: "Tôi tự đặt mình vào các tình huống, tạm quên đi lý trí của mình và tưởng tượng xem khi ở vào hoàn cảnh đó bản thân sẽ cảm thấy như thế nào".[19] Coi đoàn làm phim như là một "đại gia đình luôn mang lại niềm vui cho nhau", Claflin bày tỏ sự trân trọng đối với họ khi luôn giúp anh có thể giữ được một tinh thần tích cực trên phim trường mặc cho những khó khăn của vai diễn.[42] Anh nói về các bạn diễn: "Tình yêu thương của cả dàn diễn viên làm tôi luôn cảm thấy mình được nâng đỡ mỗi khi cần – mà đôi khi là nâng đỡ theo đúng nghĩa đen!"[40] Cả hai diễn viên chính đều mô tả trải nghiệm làm việc cũng nhau là rất thoải mái và vui vẻ.[20][43]

Sharrock cho rằng việc tạo không khí tích cực cho bộ phim là điều rất quan trọng, do đó ánh nắng tự nhiên và những gam màu sáng được sử dụng nhiều. Cô không muốn tiếp cận bộ phim về mặt thị giác theo cách đen tối và nặng nề như thể "phán xét quyết định của Will là đúng hay sai". Trái lại, Sharrock muốn khán giả có trải nghiệm thoải mái khi xem bộ phim và mang lại cho họ cảm giác vừa "cổ tích" – trong đó có việc lựa chọn và tạo hình cho toà lâu đài trong phim, vừa "hoàn toàn có thể chạm tới". Cô nói: "Tôi muốn bộ phim nhìn giống như thể là Merchant Ivory thời hiện đại".[11][16] Cô cũng muốn dành cho người xem không gian trước khi đến với những vấn đề lớn lao của phim. Xuyên suốt bộ phim có một sự chuyển đổi về cảm quan khi tông màu xám được sử dụng nhiều trong những cảnh đầu để mang lại một chất Anh không quá u ám, cũng như việc bộ phim bắt đầu bằng những khung cảnh mang lại cảm giác gò bó như nhà Lou hay gian nhà phụ của Will, nhưng rồi không gian trở nên tươi sáng và rộng mở hơn: khu vườn, bên ngoài căn nhà, khu du lịch và cuối cùng là Paris. Sự chuyển đổi này theo Sharrock là để làm nổi bật hành trình của Lou "từ hài lòng với thế giới nhỏ bé xung quanh mình cho đến sẵn sàng đương đầu với tất cả những gì mà thế giới ngoài kia mang lại."[7][11]

Sharrock khen ngợi nhà sản xuất Rosenfelt vì đã hiểu rõ những lo lắng mà nữ đạo diễn chuyên về kịch sân khấu này gặp phải khi quay một bộ phim mà đa phần "chỉ có hai nhân vật với nhau, và địa điểm thì thường lặp lại." Để tránh mắc phải lỗi tạo cảm giác "kịch" cho tác phẩm, cô đã sớm thảo luận kĩ lưỡng về cách quay, nơi quay và cả vị trí đặt máy quay với nhà thiết kế bối cảnh Andrew McAlpine và đạo diễn hình ảnh từng được đề cử giải Oscar Remi Adefarasin. Một trong những khó khăn mà sự thay đổi từ sân khấu sang phim trường mang lại cho Sharrock đó là phải luôn bền bỉ, quyết đoán và chuẩn bị sẵn sàng cho những diễn biến và thay đổi trên phim trường cũng như trong kịch bản.[8][16] Hợp tác chặt chẽ với nhau từ khâu kịch bản cho tới tuyển vai, Moyes bày tỏ sự cảm kích khi Sharrock tiếp tục để cô cùng làm việc trên phim trường, cho rằng sự thống nhất về tầm nhìn giữa cả hai đã giúp cho quá trình thực hiện bộ phim trở nên dễ dàng hơn.[13][31] Nhà biên kịch cũng dành lời khen ngợi cho Clarke và Claflin vì khả năng thích ứng tuyệt vời của họ với các sửa đổi bất ngờ trong kịch bản, trong đó có những thay đổi diễn ra chỉ 20 phút trước khi ghi hình, ngoài ra hai diễn viên cũng đã tự ứng biến một số câu thoại.[13] Sharrock cho rằng sự tôn trọng và tin tưởng lẫn nhau giữa Clarke và Claflin đã giúp họ mang lại những màn trình diễn tốt nhất có thể, còn Moyes gọi tinh thần cầu thị và hợp tác của đoàn làm phim, bao gồm cả các diễn viên, là điều cốt lõi mang lại không khí tích cực và thành công cho quá trình thực hiện tác phẩm.[11][13] Clarke tiết lộ đoàn làm phim đã thuê một nhân viên chuyên làm việc tại các phòng khám điều trị chấn thương tuỷ sống để đảm bảo tái hiện các khía cạnh liên quan đến khuyết tật một cách chuẩn xác và tôn trọng nhất.[44]

Sharrock tiến hành chỉnh sửa bộ phim cùng biên tập viên từng được đề cử giải BAFTA John Wilson. Cô mô tả đây là một quá trình cho phép nhiều sự tự do hơn so với việc biên tập một vở kịch sân khấu vì chỉ có hai người cùng làm việc với nhau. Vị đạo diễn gọi việc quay nhiều cảnh nhất có thể chỉ đơn thuần là một sự trang bị thêm bởi lẽ luôn có phát sinh trong quá trình biên tập, đồng thời cũng có nhiều cảnh phải loại bỏ do "khi quay thì thấy nó thật là tuyệt, nhưng giờ khi đặt vào hoàn cảnh thì nó lại làm thay đổi mọi thứ nên ta không cần nó nữa".[8][16]

Nhạc phim

Sharrock chia sẻ: "Với tôi, âm nhạc là một điều rất quan trọng và tôi muốn nâng đỡ một câu chuyện hay một màn trình diễn bằng thứ âm nhạc thích hợp". Sớm ý thức được tầm ảnh hưởng của âm nhạc trong Trước ngày em đến, khoảng sáu tháng trước khi tác phẩm bắt đầu đi vào sản xuất, Sharrock tự tạo một danh sách nhạc mà cô thường xuyên nghe và thêm vào đó những ca khúc bản thân thấy phù hợp với bộ phim, trong đó "Photograph" – ca khúc xuất hiện trong cả trailer và phim, cùng với "Thinking Out Loud" – được sử dụng thường xuyên trong phim, đều của ca sĩ kiêm sáng tác nhạc người Anh Ed Sheeran, là hai trong số các bài hát đầu tiên của danh sách. Nhiều bài hát nằm trong danh sách này nhưng không xuất hiện trong bộ phim có "The First Time Ever I Saw Your Face" của Roberta Flack cũng như âm nhạc của Jamie Lawson, James Bay, AdeleJamie xx. Sharrock cũng cho vào danh sách này một số ca khúc thể loại heavy rock khi tìm cho Will thứ âm nhạc "giận dữ" mà nhân vật thường hay nghe.[9] Jessie Ware sáng tác riêng cho Trước ngày em đến ca khúc "Till The End", trong khi đó Imagine Dragons dành tặng tác phẩm bài hát "Not Today", còn ca khúc "Unsteady" của X Ambassadors được Erich Lee Gravity phối giao hưởng dành riêng cho bộ phim. Ngoài ba bài hát gốc này và hai ca khúc nói trên của Sheeran, album nhạc phim còn bao gồm các bài hát của Max Jury, Holychild, The 1975, Jack GarrattCloves. Interscope Records phát hành album này dưới dạng kỹ thuật số vào ngày 3 tháng 6 năm 2016, cùng ngày ra rạp của bộ phim.[45]

Nhà soạn nhạc từng đoạt giải Quả cầu vàng Craig Armstrong đảm nhiệm vai trò soạn nhạc cho Trước ngày em đến.[46] Gọi âm nhạc trong phim là một thứ "hỗn hợp", Sharrock đánh giá cao tầm quan trọng của những bản nhạc được soạn bởi Armstrong cũng như các ca khúc khác trong phim, cho rằng chúng như "chung một nhịp đập với mọi đổi thay và từng thời kỳ trong mối quan hệ giữa Lou và Will."[9][46] Album nhạc nền phim do ông sáng tác được Watertower Music phát hành dưới dạng kỹ thuật số vào ngày 24 tháng 6 năm 2016.[47]

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Trước_ngày_em_đến_(phim) http://www.umusic.ca/press-releases/official-sound... http://www.boxofficemojo.com/movies/?id=mebeforeyo... http://www.eonline.com/news/767635/teen-choice-awa... http://www.eonline.com/news/841738/2017-mtv-movie-... http://mebeforeyoumovie.com/ http://www.metacritic.com/movie/me-before-you http://onscreenstyle.com/2016/06/me-before-you-mov... http://www.popsugar.com/node/39011720 http://www.screendaily.com/reviews/me-before-you-r... http://www.ssninsider.com/on-the-set-for-62915-jus...